Thứ Hai, 24 tháng 6, 2019

TÌM LẠI CHÍNH MÌNH

Quãng thời gian hạnh phúc trôi qua nhanh thật, chưa kịp cảm nhận, rốt cuộc thanh xuân cũng chỉ gói gọn trong 2 từ "đánh mất"

Chỉ mong ngày nào cũng sẽ tràn ngâp năng lượng như sáng nay.
Thật ra, khi thông suốt mọi chuyện, tự khắc mọi thứ sẽ nhẹ nhàng hơn.
Vì sao phải hi sinh vì một người không xứng đáng, có phải vậy không?

Từng nghĩ người ta là có nỗi niềm riêng, tự huyễn hoặc rằng họ vẫn thương mình, tự ảo tưởng họ không thể rời bỏ được mình, nhưng rồi sau tất cả, cái họ quan tâm nhất cũng chính là cảm xúc của bản thân mà thôi. Những gì họ đang làm, dù là tốt đến đâu, cũng chỉ gượng gạo, mà không xuất phát từ tấm lòng, thì không thể che giấu mãi được. Mãi giờ mới biết, đó là sự thương hại.

Hãy thử nhớ những lần anh ta đã đối xử tệ với cô thế nào?
Đoạn đường dài bỏ mặc cô ở một nơi lạ lẫm, không một người thân quen
Mặc kệ cô chạy xe đi đi về về mỗi tối, không một chút lo lắng bận tâm, trong khi quãng thời gian có thể dành cho cô chỉ đơn thuần là ngủ cùng. Điều mà chưa ai đối xử với cô như vậy, chưa từng có một ai để cô tự chạy xe, một mình, về đêm, còn tệ hơn một gã trai bình thường. Buồn thật!
Ngay khoảnh khắc anh ta nói ừ thì kiếm ngày nào rủ đại, trong khi biết thừa cô thích buổi chiều, nhưng rồi thì sao, bao ngày trôi qua, vẫn mặc kệ đó thôi,..
Hãy nghĩ về những điều đó mà thôi nghĩ tốt cho người khác, hãy thương lấy mình!

Giờ đây, chỉ còn sự khinh bỉ và ghê tởm với một con người ích kỷ, toan tính, lợi dụng người khác. Tự thấy cũng không ra dáng đàn ông cho lắm và cũng tự hỏi liệu họ có ngại không?
Tại sao họ liên tục lên án cô sống hoang phí mang nợ này kia nhưng họ lại dùng số tiền cô mượn của người khác, dù người đó là người yêu cũ của cô, không một chút liêm sỉ, buồn cười và khinh miệt thật!
Lần đầu tiên trong đời phải tiếp xúc với một kiểu con trai hèn kém như vậy, nhưng cô muốn biết vở kịch này sẽ tiếp diễn tới đâu, cô phải đợi, thế thôi!

Người con trai thứ 3 - người mà cô đã từng nghĩ kết thúc những mối tình duyên lận đận của đời cô, lại là người kết thúc những ảo mộng trong cô.
Thất vọng nhiều hơn là buồn, nhoà rồi :)