Thứ Ba, 26 tháng 2, 2019

LẠC


Sài Gòn - Những ngày cuối đông, lạnh thật!
Hôm nay tôi đã có một ngày thật buồn. Cứ nghĩ thời tiết như thế này thì trời sẽ sạch hơn, Sài Gòn sẽ sạch hơn, nhưng lại trở thành ngày bẩn nhất năm...!
Đôi lúc tôi tự hỏi "Sao ông trời nỡ bỏ lạc một sinh vật yếu đuối như thế xuống trần gian?"
Hôm nay, Anh lại khóc vì tôi. Đó có lẽ là điều khiến tôi đau đớn nhất. Tôi nghe người ta bảo rằng "Nếu một người con trai khóc vì mình, người đó thương mình rất nhiều." Vì Anh, thật ra cũng là một đứa trẻ thôi, đứa trẻ đáng ra không nên bị tổn thương...
Nhưng
Tất cả những gì giữa chúng tôi bây giờ có lẽ chỉ còn một từ "Nhưng".
Tôi mệt

Anh cũng mệt
Tôi chưa bao giờ ý thức được rằng mình phải toàn tâm toàn ý yêu một người sâu nặng và hết tất cả tấm lòng cho đến khi tôi phát hiện mình đã thương anh quá nhiều... Nhưng cuộc sống có lẽ phải có những bất ngờ xảy ra thì mới thú vị thì phải. Anh không bao giờ tin tôi nữa!
Rồi chỉ một ngày hôm nay thôi, tôi để mặc cho hồn đi lạc, một hôm nay thôi....

.........
Lạc trong mớ kí ức hỗn độn, tôi tự hỏi "Liệu còn điều gì đẹp đẽ hơn tình yêu của chúng tôi?"
"Còn ai có thể khiến tôi hạnh phúc hơn Anh?"
Tôi không can tâm
Không can tâm nhìn quãng đường chúng tôi cùng bước đi 5 năm qua bị bỏ lại phía sau.

Tôi không muốn phải tiếp tục tập lãng quên như lãng quên mối tình đầu của mình. Với tôi, việc lãng quên thật khó khăn, huống chi mảng ký ức đó còn "quá ngọt ngào". Khi tôi càng cố quên, nó càng hiện rõ mồn một. Tôi quặng thắt lòng nhìn mảng ký ức của mối tình đầu trôi đi mà không một cách nào cứu chữa vì lỗi lầm của bản thân. Tôi lông muốn phải lập lại nó lần hai.

Tôi đọc được đâu đó nói rằng "Cho mình cơ hội, cũng chính là cho người khác cơ hội"
Tôi thử mở cánh cửa lòng mình, tìm hiểu những đối tượng mới, tạo nên những mối quan hệ mới nhưng tất cả đều không giúp tôi có một phút nào thảnh thơi.
Rồi tôi tự nhủ ... "Đừng nên bắt đầu khi chưa quên người cũ, điều đó chỉ mang đến tổn thương thêm -cho cả một tâm hồn."


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét